Tên khoa học:
Semen Litchii.
Tên gọi khác:
Đan Lệ, Sơn Chi, Thiên Chi, Đại Lệ, Hỏa Chi, Đan Chi,...
Nguồn gốc:
Vải được trồng nhiều tại miền nam Trung Quốc cũng như ở khu vực Đông Nam Á, Ấn Độ, miền nam Nhật Bản và gần đây là tại Florida và Hawaii (Hoa Kỳ) cũng như các khu vực ẩm ướt thuộc miền đông Australia.
Ở Việt Nam hiện nay cây vải được trồng nhiều ở huyện Thanh Hà (Hải Dương) và huyện Lục Ngạn (Bắc Giang)..
Bộ phận sử dụng:
Hạt lấy từ quả chín cây Vải (Lệ chi).
Thành phần hóa học:
Flavonoid, triterpen, phenol.
Tính vị, quy kinh:
Vị đắng, ngọt, chát; tính ôn.
Quy vào kinh Can, Thận.
Công năng:
Hành khí chỉ thống, kiện Vị chỉ ẩu.
Chủ trị:
Hành khí chỉ thống: chữa hàn tà thấp khí dẫn đến sán khí, đau nhói bụng dưới.
Kiện Vị chỉ ẩu: Dùng khi nôn mửa, đau bụng. Nướng chín Lệ chi hạch, bỏ vỏ ngoài, ăn.
Liều dùng:
6-12 g/ ngày.
Chú ý:
Không dùng hạt Vải rừng vì có độc.